Thienvienphomon

THI KỆ CẦN THIẾT CHO
ĐỜI SỐNG GIÁC NGỘ - GIẢI THOÁT

Hằng ngày, ta dễ bị cuốn theo những sinh hoạt nói năng, làm việc hay giao tiếp với mọi người, lúc đó ta đánh mất mục tiêu Giác ngộ giải thoát. Những bài Thi kệ này cần được thuộc nằm lòng để ứng dụng trong những sinh hoạt thường ngày nhằm nuôi lớn mục tiêu đó. Ví dụ, vừa thức giấc, ta liền nhẫm đọc bài kệ “Thức dậy”: “Sáng mở bừng mắt dậy, Mục tiêu hiện rõ ràng, Cầu thể nhập Giác ngộ, Giải thoát khổ trôi lăn”. Hay, trong khi rửa mặt, ta thầm đọc bài kệ: “Rửa mặt nguyện rửa tâm, Cho dứt sạch mê lầm, Bằng nước nguồn Tuệ giác, Thường sáng ngời Phật Tâm.” Nhờ đó, ta chẳng những thắp sáng mục tiêu trong mỗi hành động mà còn rõ ràng mọi động tác, không còn làm việc, hay đi đứng hấp tấp, vội vàng, không tỉnh táo. Đây gọi là thực tập oai nghi trong đời sống Giác ngộ.

Mùa Phật đản 2022
Thiền sư Giác Ngộ Thích Thông Hội

Sáng mở bừng mắt dậy
Mục tiêu hiện rõ ràng.
Cầu thể nhập Giác ngộ
Giải thoát khổ trôi lăn.

Chân vừa tiếp xúc đất
Lòng trăn trở Chốn về.
Cùng nhau về nguồn Giác
Như cá Hồi về Quê.

Ngày đêm trong mọi thời
Mong chúng sinh khắp nơi.
Nếu dưới chân mất mạng
Về cõi Phật đời đời.

Sắp xếp lại đời mình
Đóng chặt cửa thế gian.
Mở ra đường Giác ngộ
Chốn về hiện thênh thang.

Nước Tuệ giác trong ngần
Rửa sạch bao mê chấp
Giúp người thoát trầm luân
Trở về Tâm Thể Phật.

Mỗi đêm ngày đánh răng
Nguyện dứt nghiệp nói năng
Khởi lên từ mê chấp
Mình và người trôi lăn.

Súc miệng, nguyện cho lòng
Bao phiền chấp sạch không.
Ba nghiệp thường thanh tịnh
Cùng Tâm chư Phật đồng.

Rửa mặt nguyện rửa tâm
Cho dứt sạch mê lầm,
Bằng nước nguồn Tuệ giác
Thường sáng ngời Phật Tâm.

Quyết về nguồn Tuệ Giác
Dứt mê chấp bao đời.
Giải thoát hương thơm ngát
Bay xa khắp đất trời.

Nước ngu si xả sạch
Không còn những lầm mê.
Trên lối về Nguồn Giác
Tươi tắn, bước chân về.

Rửa đôi bàn tay sạch
Xin nguyện cho mọi người
Trên đường về bờ Giác
Sát cánh nhau, không rời.

Nguyện cho nguồn nước Tuệ
Gột rửa sạch thân tâm.
Không còn chút cấu uế
Hiển lộ rõ Pháp thân.

Uống vào nguồn nước Tuệ
Thanh tịnh cả thân tâm.
Quyết dứt sạch mê lầm
Về Quê hương Giác ngộ.

Từng nhát chỗi Tuệ giác
Quét sạch bụi lầm mê.
Làm thanh tịnh đất Phật
Hiển lộ rõ Chốn về.

Quét lá trong sân vườn
Lá xanh, lá vàng rụng.
Thực chứng lý Vô thường
Tử sinh nguyện dứt tận.

Nước Tuệ vô cùng tận
Tưới mát vườn Bồ đề,
Lớn bừng lên sức sống
Xanh tốt lối về Quê.

Đây là Trường tuyển Phật
Nơi khai mở Chốn về.
Dọn ngoài không hạt bụi
Dọn trong, dứt nguồn mê.

Quét dọn nhà vệ sinh
Là dọn chính tâm mình.
Chốn về càng tỏ rõ,
Dứt mê, tâm rộng thênh.

Một đoá sen hé nụ
Toả hương từ bùn nhơ.
Nguồn rác tâm chuyển hoá
Nuôi lớn Phật ban sơ.

Mê lầm là đêm tối
Sống quờ quạng ngày đêm.
Cầu bậc Thầy khai ngộ
Bật đèn tan bóng đêm.

Bước chân vào thiền đường
Là vào nhà chư Phật,
Thành kính dâng tâm hương
Ngồi thắp lên Tuệ giác.

Ngồi vững như sư tử
Quyết chấm dứt biển mê.
Bơi về nguồn Giác ngộ
Như cá Hồi về quê!

Ngồi như đoá sen nở,
Vững vàng và tươi vui,
Rõ ràng từng hơi thở,
Rỗng rang, nhẹ mĩm cười.

Rõ đường đi hơi thở
Lúc vào và lúc ra.
Toàn thân ta tỉnh sáng
Biết hơi thở vào ra.

Soi gương thấy mặt mình
Như nhìn ra sự thật
Thấu suốt kiếp tử sinh
Dứt sạch nguồn mê chấp.

Khi bước chân vào nhà
Đặt dép giày ngay ngắn.
Nguyện người cũng như ta
Từng bước chân tỏ sáng.

Có ai ngờ, từ những bước chân đi
Mà cánh cửa tình thương mở rộng.
Ôi, những bước chân Trí tuệ diệu kỳ
Đã bừng bừng, dậy nên sức sống.

Bát cơm Giác ngộ vơi
Mê chấp con cũng rơi,
Bốn ơn xin ghi nhớ
Nguyện giải thoát, đền bồi.

Cơm Giác ngộ no lòng
Ta rửa bát sạch không.
Tạ ơn đời dâng tặng
Ân chư Phật vun trồng.

Xin cắt một cành hoa
Tinh anh của đất trời.
Như đoá hoa Giác Ngộ
Thơm ngát, dâng tặng đời.

Trang nghiêm cảnh trí
Tươi đẹp cuộc đời.
Dứt mê, tâm sáng
Hoa Giác, tặng người.

Thay nước, hoa tươi tốt
Như nước Tuệ trong ngần
Hiển lộ hoa Giác ngộ
Không còn si tham sân.

Một lòng vì mọi người
Nấu thức ăn Giác ngộ.
Dâng lên Phật, dâng Thầy
Đáp đền ơn cứu độ.

Xắt hoa trái của vườn rau
Trong con, Giác ngộ nhiệm mầu toả hương.
Nhớ ơn chư Phật mười phương
Nấu thành một món “Chân thường” dâng lên.

Dọn ăn cho đại chúng
Chỉ một tấc lòng thành.
Thấu so đo, sai đúng
Thực chứng thể “Vô Sanh”.

Cửa tâm vừa rộng mở
Ánh Tuệ Giác tràn vào.
Não phiền ngàn vạn thuở
Tan sạch như chiêm bao.

Ăn mặc thường đơn giản
Nhưng chí khí cao vời.
Trăn trở về nguồn Giác
Dứt mê, độ muôn loài.

Chân thành dâng đoá sen búp
Tặng mọi người, tặng cuộc đời.
Nhắc nhở tiềm năng thành Phật
Còn đang tàng ẩn nơi người!

Hai tay nâng chung trà nóng
Trong con thôi thúc Chốn về.
Thể nhập Chân như lồng lộng
Đời này, giải thoát nguồn mê.

Trồng cây trong sân vườn
Chăm sóc cây tươi tốt
Toả bóng mát tình thương
Vườn tâm đầy Tuệ giác.

Đánh lỗ trồng cây xanh
Cho môi trường thoáng mát.
Lòng con mở rộng thênh
Nguyện hoà tâm thể Phật.

Nhổ dứt từng cọng cỏ
Cho thoáng, sạch sân vườn.
Mầm Bồ đề lớn mạnh
Đến ngày hoa ngát hương.

Ta lái xe cắt cỏ
Cắt gọn, sạch sân vườn,
Như tuệ giác sáng tỏ
Phá sạch gốc mê lầm.

Vớt lá rụng đầy hồ
Dọn sạch, nước trong vắt
Như tâm ta ban sơ
Hồn nhiên và trong sáng.

Mục tiêu luôn thắp sáng trong tâm
Giác ngộ từ đây, dứt mê lầm.
Cảnh Tịnh dâng lên 10 phương Phật
Tâm thiền hiển lộ thể Vô sanh.

Thăm nhau cách sơn khê.
Như gần trong gang tấc.
Chung nhau một Chốn về
Cùng thể nhập tánh Phật.

Trước khi lên xe, nổ máy,
Tôi luôn rõ tôi đi đâu.
Đường đi, điểm đầu, nơi đến
Chốn về càng tỏ càng mau.

Nhiều tai nạn xảy ra
Vì tâm ta lơ đểnh.
Thắt dây, khó chi mà
An toàn về đến Bến…

Đất nuôi sống mọi loài
Từ đất rau tốt tươi.
Đất tâm, ngàn vạn thuở
Nguồn Tuệ sáng soi đời.

Hái xong một rỗ rau xanh
Lặt đi lá héo, những cành già trơ.
Như tâm thanh lọc uế nhơ
Hiện phần trong sáng, “ban sơ” thuở nào.
Tâm ban sơ đẹp biết bao
Cảm tâm chư Phật, hoà vào Nguồn Chơn.

Con lên, xuống cầu thang
Từng bước chân tỉnh thức.
Theo hơi thở rõ ràng
Trăn trở về bờ Giác.

Chuông ngân vang vọng bờ sinh tử
Réo gọi, ai ơi, tỉnh giấc nồng
Mặt trời Giác ngộ khi bừng dậy
Bao nhiêu phiền não hoá thành không.

Đốt hồng lên ánh lửa
Như trăn trở Chốn về.
Lửa bùng lên rực rỡ
Cháy hết củi si mê.

Nương theo đèn tuệ quay về
Lìa xa cõi tạm say mê thuở nào.
Khổ đau tăm tối xin chào
Quê hương Giác ngộ bước vào thênh thang.

Chốn Về tỏa sáng ở trong tâm
Ngồi xuống, nguyện sao dứt chấp lầm.
Độ hết chúng sanh về biển Giác
Chân thành đền đáp Phật thâm ân.
Ngưỡng mong đại chúng tinh tiến nhiếp tâm
thiền tập
Nam mô Phật Bổn sư Thích Ca Mâu Ni (3 lần)

Ta ngồi thắp sáng ánh Tuệ quang
Đường về rộng mở, mê chấp tan
Ba nghiệp rỗng rang, thường tỏ suốt
Chân như hiển lộ, bước thênh thang.
Ngưỡng mong đại chúng tinh tiến nhiếp tâm
thiền tập
Nam mô Phật Bổn sư Thích Ca Mâu Ni (3 lần)

Hít vào bụng phình
Thở ra, bụng xẹp.
“Chốn về” rõ ràng
Dứt nguồn mê chấp.

Hôm nay con được tắm Như Lai
Công đức trang nghiêm Trí tuệ đầy.
Chúng sanh ba cõi lìa mê đắm
Chứng Pháp thân Phật, dứt trần ai.
Nam Mô Phật Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni.

Những dư thừa cài đặt
Delete, máy nhẹ tênh.
Ánh Tuệ giác vừa thắp
Dứt bóng tối vô minh.

Vừa leo lên yên xe đạp
Vững vàng, nghi, dứt nguồn mê.
Người, xe tuy hai mà một
Cùng nhau tiến đến Chốn về.

Giận nhau vì mê chấp
Đúng sai, thù ghét nhau.
Tột về nguồn tâm Phật
Cố chấp, đi về đâu?

Tỏ suốt từng mũi kim
Rõ ràng từng đường chỉ.
Áo lành, tâm rỗng rang
Tuệ giác luôn sáng tỏ.

Một ngày thôi đã qua rồi
Cuộc đời ngắn lại, chưa rời biển mê.
Bây giờ chưa tỏ Chốn về
Bao giờ chấm dứt nguồn mê sâu dày?

Cạo tóc phát tâm lớn
Lìa xa những thân tình.
Đi trọn đường Giác ngộ
Nguyện độ khắp quần sanh.

Lành thay áo giải thoát,
Áo thắng phước đời đời,
Nay con xin thọ nhận
Giác ngộ độ quần sanh.

Hai tay nâng bình bát
Pháp khí của Như Lai.
Nguyện bơi về nguồn Giác
Quyết giải thoát bờ mê.